Mãn Bảo kinh ngạc đến ngớ cả người, bé giơ những lẵng hoa phía dưới lên, phát hiện những bông hoa hôm qua mới hái còn tươi tắn nay đã héo úa, có cái còn bị dập nát.
Đại Nha và Nhị Nha cũng chạy ra xem, trên mặt đều mang vẻ khiếp sợ và đau lòng.
Chu ngũ lang hoàn toàn không cảm nhận được sự đau lòng của bọn họ, đã nhiều năm rồi hắn chưa lên huyện thành, còn đang đắm chìm trong niềm hưng phấn, chỉ nhìn lướt qua mấy lẵng hoa này rồi chẳng thèm để ý nữa, bỏ hết chúng nó vào trong sọt to, nói: “Đừng động vào, chờ tới lúc đi đường nhìn thấy hoa đẹp hái tiếp là được.”
Xong lại chỉ vào những bông hoa qua mới hái về sau bữa cơm, vẫn chưa được quấn lên giỏ do trời quá muộn mà Tiền thị lại tiếc đèn dầu, nói: “Mang cả mấy cái này theo, chắc chỉ từng này là đủ, chờ bao giờ tới huyện thành chúng ta lại quấn.”
Cũng chỉ đành phải như vậy thôi, mãi cho đến lúc Mãn Bảo ngồi trên xe ba gác vẫn còn thấy hơi buồn bã, dù sao cũng là kế hoạch mà mình chuẩn bị đã lâu, còn vô cùng tin tưởng, ai ngờ lại biến thành như vậy.
Lần này nhà họ vẫn mang theo hai túi lương thực như lần trước, định bán xong thì mua cho Mãn Bảo ít giấy, tiền thừa thì giữ lại mua thuốc cho Tiền thị.
Cũng để dành thêm chút tiền khấp cấp, tránh khi trong nhà có việc gấp lại không có tiền.
Trên xe ba gác buộc không ít giỏ và sọt, Chu lục lang vác thêm ít nữa là đủ.
Chu đại lang ôm Mãn Bảo lên xe, nhét bé ngồi vào trong một cái sọt.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT