Đôi mắt nhà họ Chu đều rất giống nhau, cho nên bà chưa từng nghi ngờ thân thế của Chu Mãn, kết hợp với thời gian Tiền thị bị bệnh, bà còn tưởng là Tiền thị tuổi già sinh con nên mới sinh bệnh.
Bây giờ xem ra, không phải thế.
Trong lòng Lưu thị thấy rất phức tạp, vốn dĩ bà đã rất thích cô gái nhỏ này, nhưng bây giờ bà không chỉ thấy yêu mến, mà còn thấy có lỗi với bé nữa.
Không biết Đại Cát đã đứng ở phía sau Lưu thị từ lúc nào.
Lưu thị quay đầu nhìn hắn một cái, đứng dậy rời đi, bà đi đến chỗ vườn hoa trống trải, lúc này mới dừng lại.
Mảnh vườn này toàn là mấy loại hoa thấp bé, còn có cả gừng mà Thiện Bảo trồng, cho nên không ai có thể trốn ở đây được, chỗ này cũng cách các phòng một khoảng nhất định, nói chuyện ở đây sẽ không bị người khác nghe thấy.
“Theo ngài phân phó, đêm qua tôi đã giam riêng hai người kia ra, vừa không nói gì với bọn họ, cũng không cho bọn họ ăn uống. Bây giờ trạng thái tinh thần của họ rất tệ, đang giãy giụa trong phòng, ngài có muốn đến gặp không ạ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT