Chu nhị lang vừa đưa sọt và giỏ tre cho người ta xem, vừa kéo Mãn Bảo và Nhị Nha đến trước mặt mình, nghiêm mặt nói: “Mấy đứa chạy lung tung đi đâu vậy, không biết trong huyện đông người lắm sao, chẳng may bị lạc thì làm sao bây giờ?”
Người khách ngắm nghía một lúc, thấy chất lượng giỏ tre của Chu khá tốt, giá cũng rẻ hơn người khác một văn tiền, liền lấy tiền ra mua.
Vị khách này vừa đi, Chu nhị lang mới rảnh rỗi, bớt thời gian hỏi mấy người, “Ngũ lang, vừa rồi đệ chạy làm gì?”
Chu ngũ lang đặt sọt xuống đất, để nhị ca xem gà trống bên trong, kiêu ngạo nói: “Huynh nhìn đi, đây là bọn đệ mua được đó.”
Chu nhị lang nhìn con gà trống đang rụt cổ, lông đã bị trụi mất hơn nửa kia, trên da còn lộ ra từng vết mổ đỏ, không kìm được xắn tay áo, “Đệ nói là, đệ mất 65 văn mua gà trống chỉ vì đổi còn gà trụi lông này?”
Chu ngũ lang nhanh như chớp chạy đi trốn sau lưng đại ca, túm ống tay áo của hắn nói: “Đại ca, huynh nhìn đi, nhị ca lại định đánh đệ, đệ mà tiêu tiền lung tung vậy sao?”
Chu ngũ lang ló đầu ra từ phía sau Chu đại lang, còn hơi kiêu ngạo nói: “Bọn đệ còn kiếm được tiền đó!”
Hắn mở túi tiền ôm trong ngực ra cho Chu nhị lang xem, cằm suýt hếch lên tận trời, “Thấy không, thấy không, nhị ca, huynh có thể kiếm được nhiều tiền như thế không?”
Chu nhị lang trợn mắt há mồm, “Sao mấy đứa lại kiếm được nhiều tiền như vậy?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play