Sáng sớm hôm sau, nhân lúc người trong nhà đang bận việc, Chu ngũ lang và Chu lục lang trộm đi vào phòng bắt cóc Mãn Bảo, mỗi người nâng một tay bé ra sân sau, lén lút đưa tiền bán kẹo hôm qua cho bé.
“Tổng cộng là 40 văn, tính cả tiền đặt cọc là vừa đủ, Phó tiểu thư đó rất thích ăn, nói lần sau còn muốn mua cùng chúng ta nữa. Muội út, muội có thể thử đi hỏi Trang tiên sinh không, hỏi ông ấy mua kẹo ở chỗ nào, có đắt không?”
Hiển nhiên Chu ngũ lang đang tính đục nước béo cò, Mãn Bảo lấy hai mươi văn tiền tự mình cất đi, rồi đưa tiền thừa lại cho hai người bọn họ chia nhau, nói: “Muội đã hỏi tiên sinh rồi, tiên sinh giới thiệu người kia cho muội, bây giờ muội là bạn của hắn, yên tâm đi, về sau ta sẽ mua rất nhiều kẹo về cho các huynh. Loại kẹo này chỉ có mỗi chúng ta có, lần sau huynh còn đi bán thì nói với nàng, chúng ta bán một viên kẹo một văn tiền.”
Chu lục lang cảm thấy quá đắt, “Có thể bán được không?”
“Chắc chắn là bán được, cha của Phó tiểu thư là huyện lệnh, huynh xem mỗi ngày có bao nhiêu người vào huyện thành như vậy, hắn có thể kiếm được bao nhiêu tiền?”
Chu ngũ lang cảm thấy Mãn Bảo nói có lý, còn nhỏ giọng nói: “Hôm nay lúc ra khỏi thành ta còn trò chuyện với binh lính trông thành một lát, bọn họ nói, huyện lệnh lại muốn ra quy định mới, về sau hễ là vào thành, mặc kệ có cầm rổ hay không đều phải giao một văn tiền làm phí vào thành.”
Mãn Bảo líu lưỡi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play