Người lớn mấy nhà đều đang dạy dỗ con mình, bảo bọn họ không được nói lung tung ở ngoài, Mãn Bảo vốn chính là con nhà họ Chu. Đến nỗi vì sao xuất hiện lời đồn này, đương nhiên là vì bà nội Cẩu Đản không đối phó được mẹ Mãn Bảo, cho nên soạn lời nói dối lừa Cẩu Đản.
Bọn trẻ đều tin, bởi vì người lớn thường hay nói mấy lời không có chứng cứ, ví dụ như vườn rau nhà thím phía đông bị hái trộm, bà không nhìn thấy, nhưng nhất định lại mắng nhà phía tây, nhận định là nhà phía tây trộm.
Không khí trong nhà Chu Đại Viên rất áp lực, một nhà trầm mặc ăn cơm tối, lúc ăn xong, Trương thị run rẩy mặt mày, mảng vẻ hận sắt không thép nói với cháu trai: “Sau này không được phép truyền chuyện trong nhà ra bên ngoài, biết chưa?”
Chu Đại Viên buông chén đũa đánh cạch một cái, nói: “Bà mắng con nó làm gì, nếu không phải ở nhà bà ăn nói lung tung, con nó sẽ truyền ra bên ngoài sao?”
Nhưng điều tôi nói là sự thật, Trương thị há mồm định nói, Chu Đại Viên lập tức trừng mắt nhìn bà, đè thấp thanh âm tức giận nói: “Nếu bà muốn chết, thì đừng làm liên lụy cả thôn.”
Trương thị không nhịn được lầm bầm, “Quan phủ lại không xét tội liên đới...”
Chu Đại Viên tát bà cái chát, Đại Lư kinh sợ đứng lên, không nhịn được kêu một tiếng, “Cha!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play