Hệ thống tìm kiếm một chút, nói: “Trong lịch sử có quy định lấy bạc đổi phục dịch, chỉ cần có tiền thì sẽ không phải đi.”
Hai mắt Mãn Bảo sáng ngời, nói ý kiến này cho cha mẹ.
Lão Chu và Tiền thị đều không rõ tại sao bé ngủ xong một giấc liền biết điều này.
Chẳng qua, lão Chu cảm thấy đứa bé này luôn thông minh, cho rằng bé tự mình nghĩ ra được, vì thế nói: “Nhà ta không có nhiều bạc như vậy, nhà ta là loại nhà có thể lấy bạc đổi phục dịch sao? Ngay cả nhà trưởng thôn cũng phải đi phục dịch.”
Tiền thị càng cẩn thận giải thích rõ ràng cho Mãn Bảo: “Nghe nói tiền đổi một lần phục dịch có thể ngang với tiền cưới vợ, như nhà của chúng ta, muốn kiếm đủ một lần tiền cưới vợ đều phải tích ít nhất bốn đến năm năm. Còn ở thế hệ của cha con ấy, cho cha con cưới vợ phải tiêu pha tích trữ nửa đời.”
Mãn Bảo nháy mắt bị dời lực chú ý, hé miệng cười, “Cha, hóa ra lúc người cưới mẹ đã tiêu hết tiền của ông bà nội ạ.”
Mãn Bảo chưa từng thấy ông bà nội của bé, nhưng ngày lễ ngày tết, đặc biệt là tiết thanh minh, cha mẹ không ít lần nói về ông bà nội, theo lời cha bé nói, thì đây là tưởng niệm tổ tiên, chỉ khi con người nhớ kỹ tổ tiên của mình thì mới có thể không quên cội nguồn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT