Cậu không dám quay đầu lại, nhưng vẫn có thể cảm nhận được hơi lạnh như bóng ma đang áp sát sau lưng. Một lưỡi dao băng giá, vô hình vô dạng, lặng lẽ duỗi về phía cậu từ sau lưng.
Chỉ cần bước thêm một bước, là có thể thoát ra, đến thế giới ngoài kia, nơi ánh sáng rực rỡ trải dài. Nhưng cậu lại đứng yên nơi đó, lặng thinh không nói, vẻ non nớt trên gương mặt giờ đây đông cứng, tê dại như đã bị rút cạn sinh khí. Cho đến khi một bàn tay chụp lấy vai cậu, cậu vẫn không hề nhúc nhích.
Càng lúc càng nhiều cánh tay bủa vây lấy cậu—tay nắm lấy cánh tay, chân cậu, cả cổ cậu. Cuối cùng, từ lớp bùn lầy tanh tưởi ấy, một bàn tay to đùng vươn ra, che lên mặt cậu.
Cậu chỉ có thể trơ mắt nhìn ánh đèn đỏ lam ngoài phố mỗi lúc một xa, thân thể bị bóng tối lạnh buốt dần dần nuốt trọn. Vậy mà từ đầu đến cuối, cậu vẫn không phát ra một tiếng kêu nào.
Một lần rồi lại một lần, đám đông vây quanh cậu , mang theo ánh sáng soi rọi không chừa một khe hở nào, đòi cậu phải trả giá.
Cậu thường mơ thấy ác mộng. Những giấc mơ kỳ lạ lặp đi lặp lại khiến cậu đến nửa đêm là toát mồ hôi lạnh mà choàng tỉnh. Mở mắt ra là đen đặc một màu, căn phòng trống rỗng, tim đập dồn dập khiến cậu không thể nào ngủ lại được. Hôm sau còn phải đi làm, đầu óc lơ mơ dễ mắc lỗi. Thế là Diệp Mãn nghĩ ra một chiêu: chui vào tủ quần áo ngủ.
Phòng Trì gia rộng rãi, giường cũng lớn, nhưng một mình cậu nằm trên đó, đèn vừa tắt liền thấy xung quanh có vô số đôi mắt đang nhìn mình chằm chằm. Da gà nổi hết lên, cuối cùng đành ngậm ngùi chia tay chiếc giường êm ái, quay về với chiếc tủ thân quen.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play