Bí thư Trần không khỏi âm thầm cảm thán trong lòng — ông chủ vì Mạnh thiếu mà thật sự đã bỏ ra không ít tâm tư.
Thấy Diệp Mãn không phản ứng gì lớn, bí thư Trần lặng lẽ đưa mắt ra hiệu cho hắn.
Không phải là ghen ghét Trì nhị thiếu, muốn khiến đối phương trắng tay đó sao? Dựa vào sức mình mà thực hiện được điều đó, e là phải chờ đến khi đầu thai kiếp khác. Nhưng với Từ Hoè Đình thì lại khác, chỉ cần nhấc một ngón tay là đủ. Vậy thì sao còn không mau ôm chặt lấy cái đùi vàng này?
Chỉ là nghĩ đến một nửa mới sực nhớ ra — người trước mặt là một người mù thật sự, không nhìn thấy.
Có lẽ là ý thức được bản thân ra giá quá cao, Diệp Mãn lại chẳng thể hiểu được ẩn ý phía sau. Từ Hoè Đình suy nghĩ một chút, lấy từ trong túi ra một chiếc hộp nhung nhỏ.
“Em thích cái trâm cài đính đá quý mà Mạnh Diệu tặng Trì Giác à?”
Lòng bàn tay bỗng nặng trĩu — chiếc hộp đã rơi vào tay Diệp Mãn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT