Lâm Lang lần này chịu nhún nhường, đương nhiên là có mục đích cả.
Từ khi được Kỷ Trạch nhặt về, cô giống như một nàng dâu nuôi từ bé, lớn lên nhờ sự chu cấp của phủ Kỷ gia. Nói đúng hơn, đứa trẻ không cha không mẹ như cô chẳng khác nào một món đồ chơi không có quyền phản kháng, chỉ có thể ngoan ngoãn chấp nhận mọi sắp đặt. Trượng phu thích gì, cô phải học nấy. Không có một chút tự do hay tự chủ.
Đám người hầu trong phủ cũng chẳng coi trọng nàng thiếu phu nhân quê mùa này là bao, cùng lắm là nể mặt thiếu gia mà không dám hỗn láo.
Hiện giờ ai ai cũng đã biết, vì muốn bảo vệ tiểu thư Tần gia, Kỷ Trạch chẳng ngần ngại đẩy Lâm Lang ra làm bia đỡ đạn. Thân phận người vợ quê mùa này trong mắt thiếu gia Kỷ gia thế nào, chỉ cần nghe thôi cũng hiểu rõ.
Ban đầu, Từ Lâm Lang sống nương tựa hoàn toàn vào Kỷ Trạch. Lúc ấy anh còn săn sóc cô hết mực, khiến người ngoài vừa ghen tị vừa ngưỡng mộ. Còn giờ, người ta chỉ muốn mỉa mai cô, ngày nào cũng tìm cớ châm chọc, như thể muốn nói: Con chim sẻ xám xịt đó, thật sự tưởng mình hóa thành phượng hoàng được à?
Huống chi mấy hôm trước, sau khi tỉnh lại, Lâm Lang từng mất kiểm soát, cầm ghế định ném vào đầu Kỷ Trạch. Khi đó, cha mẹ Kỷ Trạch cũng có mặt. Dáng vẻ điên cuồng ấy của cô suýt khiến hai người họ phát bệnh tim tại chỗ. Họ vốn còn chút thương cảm cho cô gái nhỏ này, nhưng dù có đau khổ thế nào, ra tay với chồng vẫn là tội lớn không thể tha thứ!
Không còn sự sủng ái của Kỷ Trạch, lại bị cha mẹ chồng ghi hận, Lâm Lang cũng biết, từ nay về sau, muốn sống yên ổn ở Kỷ gia là chuyện vô cùng khó khăn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play