Ma quân khàn giọng nói:
“Đây là cái gọi là lễ nghĩa của Thanh Khâu các ngươi sao?”
Hắn nửa ngồi dậy, một đầu tóc dài đen như sa tanh thoáng ánh lên quầng sáng lạnh lẽo, vài lọn lùa vào trong cổ áo, vài lọn lại vấn quanh bên hông, vướng trên vàng bạc châu báu, lộ ra vài phần lạnh băng, tôn quý, lại đầy vẻ thần bí khó đoán. Hắn vừa nói chuyện, vừa che đi đôi môi đỏ mị hoặc, ho khan dữ dội mấy tiếng như thể muốn ho đến lật cả tim gan ra ngoài.
Dáng vẻ quyến rũ này, hoàn toàn không giống Ma tộc chí cao vô thượng, hô phong hoán vũ, khiến người ta sợ vỡ mật kia, mà giống một thư sinh thân mang bệnh tật, gầy yếu mà vẫn mang theo vài phần sát khí và khí thế bất phàm. Chỉ là khuôn mặt trắng bệch vì bệnh, vẫn ánh lên hai vệt hồng nhàn nhạt, khiến người ta khó lòng cưỡng lại.
“Quân thượng.”
Kẻ hầu dâng lên một hộp gỗ sơn màu hồng đào. Hắn khẽ lắc tay áo, đẩy ra, ánh mắt như chim ưng vẫn không rời khỏi bóng hình mảnh mai dưới đài cao.
“Cách đãi khách của Thanh Khâu, quả thực khiến bản tôn mở rộng tầm mắt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT