Vào thời điểm này, gần như tất cả học sinh đều đang ở nhà ăn, ký túc xá rất yên tĩnh, tầng này cũng không có nhiều người ở.
Việc Hi Niên dùng phương thức như này phát hiện ra sự tồn tại của Tuyết Dĩ, Hi Hoài cảm thấy hơi bực bội và phiền não.
Hắn lo cậu ta không tỉnh táo nổi chạy ra ngoài hò hét, Hi Hoài dứt khoát không để cho hắn đi.
Đợi đến khi cho Tuyết Dĩ ăn xong bữa trưa và uống thuốc, hắn lại cẩn thận cảnh cáo Hi Niên một lần nữa.
Tuyết Dĩ dường như cảm nhận được vẻ mặt của Hi Hoài không được tốt cho lắn, vùi đầu cọ cọ cổ áo hắn: "Ngao..."
Ánh mắt Hi Hoài dịu lại đôi chút, nhỏ giọng dỗ dành: “Không sao đâu, đừng sợ.”
Bữa trưa mới ăn được một nửa, may mà thời gian bị gián đoạn không nhiều, đồ ăn vẫn chưa nguội hẳn.
Hi Hoài lại ngồi xuống, cầm lấy cái muỗng nhỏ.
Hi Niên thì đứng ở cửa, thử gỡ luồng ma khí trên khóa cửa nhưng không thành, không thể rời đi, cũng không thể vào phòng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play