Những ngày sống chung với Diệp Sầm lại êm đềm đến lạ, rất nhiều thói quen của anh đã phá vỡ hoàn toàn những định kiến trước đây của tôi về con người anh.
Tôi từng nghĩ một thiếu gia như anh chắc chắn là kiểu người không làm việc chân tay, không biết phân biệt ngũ cốc, tay chân lười nhác; thế mà anh không chỉ biết nấu ăn mà còn làm việc nhà rất giỏi.
Anh cười và nói:
- Đã cầm tiền của cậu rồi, mấy việc này là việc tôi nên làm.
Thực ra tôi muốn bảo “anh không cần làm những việc này đâu…có thể trả cho em bằng cách khác mà.”
Nhưng tôi đâu dám nói ra, chỉ là hơi hèn chút thôi.
Ngày thứ hai sau khi Diệp Sầm chuyển đến, sáng sớm đã có người mang quần áo tới cho anh.
Tôi nhanh mắt nhận ra đây toàn là đồ đặt may riêng từ một tiệm thiết kế cao cấp nào đó.
Tiệm này trước đây từng do nhỏ bạn thân dẫn tôi đến nên tôi nhận ra ngay.
Hơn nữa, giá cả đồ họ may không hề rẻ nên tôi thắc mắc bây giờ anh lấy đâu ra tiền để đặt may đồ như vậy?
Thấy tôi nghi ngờ, Diệp Sầm thoáng lộ vẻ ngượng ngùng:
- Là đặt may từ trước rồi quên không lấy. Tiếc là không thể trả lại được vì cũng tốn kha khá tiền.
Tôi lại an ủi:
- Không sao, cậu thích thì để mình mua cho.
Trước đó tôi từng hỏi anh mỗi tháng cần bao nhiêu tiền, thì anh chỉ bảo tôi cho bao nhiêu cũng được, thế rồi tôi đã chuyển cho anh năm vạn. ( truyện trên app t.y.t )
Nhưng Diệp Sầm vẫn kiên quyết ra ngoài làm việc mỗi ngày.
Sáng sớm đi đến tối mịt mới về, ban ngày anh là thực tập sinh lương thấp, ban đêm lại làm bartender ở quán bar.
Anh bảo đây là công việc do bạn bè giới thiệu nên rất chân trọng.
Có vài lần, tôi thấy anh mệt đến mức vừa về đến nhà đã nằm vật ra sofa ngủ thiếp đi.
Sống cùng người mình thích dưới một mái nhà khiến tôi vừa thấy hạnh phúc mà vừa thấy bị dày vò.
Mỗi ngày được gặp Diệp Sầm thì lòng tôi như có một ngọn lửa đang âm ỉ, khao khát được chạm vào anh.
Cảm giác khao khát đó đạt đến đỉnh điểm sau một tuần sống chung.
Hôm ấy, tôi uống chút rượu với nhỏ bạn thân đến tối về nhìn thấy Diệp Sầm ngồi trên ghế sofa, tôi đã kéo anh lại.
Anh khẽ hỏi:
- Sao thế? Cậu thấy không khỏe à?
Lúc ấy, cơn say khiến lòng tôi trở nên bạo dạn hơn, khao khát được ôm chặt lấy anh.
Sau đó tôi mặt dày hỏi thử:
- Mình có thể hôn cậu không?