Ngày mùa hè ve kêu râm ran, Tạ Kiều Ngọc ngồi trong viện trên trường kỷ, phe phẩy quạt hương bồ, trên bàn vẫn còn chưa hoàn thành áo cưới. Ngày thành thân còn rất xa, ngày nào cũng lười nhác thêu áo cưới.
Mang đến cửa hàng vải tìm mẫu mới, thêm thắt cho đẹp mắt, còn đi thỉnh Động Thiên thư viện mời vài vị thư sinh viết vài câu thơ cho có vẻ học thức. Ban đầu cậu tưởng là để Vạn Minh Tễ viết, nhưng Vạn Minh Tễ tái mặt kinh sợ, đành phải thôi.
Ngày hè lười biếng, Tạ Kiều Ngọc không nghĩ tới ra ngoài.
Cậu trong viện có một phòng bếp nhỏ, hôm nay giữa trưa có nha hoàn đem cơm trưa đến.
“Tam thiếu gia, đây là cháo hoa sen, canh măng vịt, còn có một đĩa củ cải ướp.” Nha hoàn dọn đồ ăn xong nói rồi lui xuống.
Tạ Kiều Ngọc vui vẻ múc muỗng cháo hoa sen ăn, rồi lại húp thêm một chén canh măng vịt thơm ngon, hương vị thanh thuần kích thích vị giác, nước canh thơm lừng khiến người ta chảy nước miếng. Cậu dùng muỗng nhỏ xúc từng miếng thịt vịt béo ngậy.
Thịt vịt tươi ngon, bổ dưỡng khiến Tạ Kiều Ngọc ăn thật sự vừa lòng. Cậu kẹp một miếng măng đã ninh nhừ cùng miếng thịt vịt mềm, rồi ăn thêm một chút củ cải để tăng thêm hương vị; vị cay nhẹ của củ cải làm món ăn thêm phần hấp dẫn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT