Sáng hôm nay, bầu trời bên ngoài có hơi nhiều mây.
Bên ngoài cửa sổ sát đất của biệt thự xa hoa cũng bắt đầu có mưa nhỏ 'tí tách'.
Tô Vãn Kiều đang nằm trên chiếc giường lộng lẫy trong phòng ngủ, trên người mặc một cái áo ngủ ren màu hồng nhạt, hai mắt hơi rũ, biểu tình lười biếng, mặt mày trắng nõn tinh xảo, tựa như một con búp bê sứ trắng, lông mi dài đậm làm cho dung mạo của cô càng thêm kinh diễm.
Tô Vãn Kiều mới từ trong mộng tỉnh lại, lộ ra nửa bờ vai trần, xinh đẹp động lòng người, vòng eo thướt tha lật lại, sung sướng duỗi người, cô nhanh nhẹn xuống giường, vừa lúc lộ ra đôi chân thon dài trắng nõn, bên trong chiếc gương to đối diện phản chiếu một gương mặt tuyệt mỹ, đây là gương mặt hoàn mỹ được tạo thành từ sự kết hợp giữa gợi cảm và thuần khiết.
Tô Vãn Kiều nhìn quanh phòng ngủ xa hoa, đối với hoàn cảnh hiện tại của mình, cảm thấy có chút không chân thật.
Nghề nghiệp trước kia của Tô Vãn Kiều là tác giả tiểu thuyết, ngày thường cũng sẽ xem một ít tiểu thuyết trên mạng để gia tăng lượng đọc, biết rất nhiều thể loại văn học mạng, nhưng làm thế nào cũng không có nghĩ tới chỉ là đọc một quyển tiểu thuyết ngôn tình hào môn tên là 《Kiều Thê Của Cố Thiếu》 , thức đêm ngủ hơi muộn, lúc tỉnh lại đã xuyên thành cô vợ hào môn của vai ác.
Phó Hoài Yến là người giàu nhất Nam Thành, cũng là vai ác lớn nhất trong quyển sách này, không thiếu đối nghịch với nam nữ chủ trong sách, cũng là đối thủ cạnh tranh lớn nhất trên thương trường của nam nữ chủ, nếu không phải bị tính kế chết ngoài ý muốn, nói không chừng kết cục của nhà họ Phó rất có khả năng sẽ được viết lại.
Mà vợ của vai ác ở trong sách cũng chỉ có vài nét bút miêu tả ít ỏi, bởi vì tính tình làm trời làm đất bị nhà họ Phó ghét bỏ, cuối cùng bị đưa ra nước ngoài vĩnh viễn không được trở về, sau đó buồn bực mà chết.
Bởi vì nguyên chủ chỉ là nhân vật pháo hôi, cho nên trong sách cũng không có cung cấp quá nhiều tin tức về cô, nhưng kết cục của mấy anh chị em của Phó Hoài Yến ở trong sách lại được viết rất kỹ càng tỉ mỉ, cơ bản đều là chết chết tàn tàn, không một người nào có thể may mắn thoát khỏi mà có kết cục tốt, cuối cùng, gia đình đã từng giàu có và nổi tiếng một thời này đã hoàn toàn biến mất khỏi giới thượng lưu, trong tiểu thuyết, gia tộc do nam nữ chủ sáng tạo ra cũng dần dần phát triển trở thành hào môn giàu có nhất.
Sau khi đọc xong ký ức của nguyên chủ, Tô Vãn Kiều cẩn thận ngẫm lại, cũng chỉ sốt ruột trong nháy mắt, rất nhanh liền bình tĩnh lại, bởi vì cốt truyện mặc kệ phát triển thế nào thì lúc cô xuống đài, nhà họ Phó vẫn còn chưa có phá sản, cốt truyện về sau của bọn họ căn bản là không có ảnh hưởng đến cô.
Huống chi, tuy rằng nguyên chủ bị đưa ra nước ngoài vĩnh viễn không được trở về, nhưng lại được cho một số tiền lớn coi như phí chia tay, cũng đủ để sống tiêu sái nửa đời sau, hơn nữa bản thân còn là thiên kim nhà họ Tô, hiện tại trên danh nghĩa cũng có vô số tài sản, trước mắt chỉ cần nằm yên chờ đợi cốt truyện đến, sau đó cầm tiền rời đi nhà họ Phó là được, những chuyện khác không liên quan tới cô.
Cô nhớ rõ lúc mình xuyên tới đây, nguyên chủ gây sự tự sát bị đưa đến bệnh viện cấp cứu.
Chờ đến khi ở phòng bệnh cao cấp của nhà họ Phó khôi phục ý thức, linh hồn trong thân thể này đã đổi thành chính mình, sau chuyện lần này, chẳng những không được Phó Hoài Yến thích, ngược lại còn bị cả nhà họ Phó càng thêm chán ghét.
Sau đó không lâu, vừa lúc có mấy cốt truyện quan trọng phát sinh, nguyên chủ cũng chính là nữ phụ ác độc liên tục gây khó dễ cho nữ chủ, trên mạng tuôn ra tin đồn cô ấy có vấn đề nghiêm trọng về tinh thần, người nhà họ Phó liền đuổi nguyên chủ ra khỏi nhà, cha Tô cảm thấy nguyên làm mất mặt mình liền đưa cô ra nước ngoài, không bao lâu thì bởi vì trầm cảm mà chết.