Bạch Ngọc Phượng tức giận: "Cô..."
Dương Quân Tô cười tủm tỉm nói: "Đồng chí Bạch, tôi chỉ nói đùa với chị thôi, chị xem chị nóng thế nào kia, mặt heo cũng đỏ lên rồi."
Nói xong, cô quay đầu rời đi.
Dương Quân Tô trở lại văn phòng cơ sở hạ tầng không lâu thì Lưu Cương cũng trở về. Lưu Cương vừa đi vào đã nói cảm ơn với Dương Quân Tô: "Tiểu Dương, hôm nay cảm ơn cô nhé. Tôi đã ăn rất no."
Dương Quân Tô lạnh nhạt nói: "Không cần khách sáo, chỉ tiện thể thôi."
Lưu Cương thấy những người khác còn chưa trở về, anh ta vội vàng bớt chút thời gian chỉ dẫn cho Dương Quân Tô: "Tiểu Dương, cô là người mới, để mọi người tiếp nhận cô thì cần phải có một quá trình, hơn nữa cô lại còn là một đồng chí nữ, thời gian để mọi người chấp nhận cô có thể còn lâu hơn chút nữa. Sau này quen rồi thì sẽ không sao nữa. Cô đừng quá bận tâm."
Dương Quân Tô nói: "Anh Lưu, cảm ơn anh đã nhắc nhở tôi. Tôi không bận tâm gì đâu. Tôi cũng nhìn ra được người của khoa cơ sở hạ tầng chúng ta tuy thô lỗ nhưng ai nấy cũng là người tốt. Bọn họ chưa chấp nhận tôi là bởi vì họ chưa hiểu được tôi. Tôi tin rằng tinh thành sở chí, kim thạch vi khai[1]."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT