Nhìn người biến mất, yêu hổ lúc này mới cười hắc hắc:
- Mọi người đi rồi, còn không ra?
Thân ảnh Đường Kiếp hiện ra sau núi đá, mỉm cười nhìn yêu hồ.
- Thế nào?
Vương Phá Quan thè lưỡi, khinh thường nói:
- Đầu tiên là ngạc nhiên, tùy ý lên tiếng, sau đó bị lòng tham quấy phá, lưu luyến không đi, cuối cùng thì tim và mật đều lạnh, chân tay luống cuống, quả thực vô năng... Tuy nhiên cuối cùng cũng còn có chỗ dùng được, không bỏ lại chiến hữu chạy trốn, lúc sắp chết còn biết phải cứu tiểu yêu tinh kia, coi như là có tình có nghĩa. Phản ứng và phán đoán lúc cuối cùng tạm được, nhất là hành động lăn khỏi núi Hổ Gầm... Ha ha, ha ha, cút ra ngoài... Tốt, rất tốt, Vương Phá Quan ta lần đầu thấy có người dùng phương pháp này chạy trốn, đúng là có sáng kiến.
Nó nói xong lại cười ha hả, hổ gầm từng trận, giống như tiếng rống giận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT