Bàn bạc xong, hai người này liền tách ra, Thái Quân Dương đi tới phương Bắc tìm Vệ Thiên Xung, còn Đường Kiếp lại đi về hướng về Lôi Điểu Nhai.
Hắn cũng không đi thẳng tới hướng Lôi Điểu Nhai, mà là đi lượn một vòng luẩn quận, cẩn thận né qua giới tuyến của Lôi Điểu, từ bên ngoài Lôi Điểu Nhai lách vào phía sau vách núi.
Sau khi xuyên qua một mảnh rừng rậm, Đường Kiếp rốt cục đi tới một mảnh trống trải, trước mắt có một cỏ nhỏ màu lam đang sinh trưởng trên tảng đá lớn.
Cây cỏ màu lam này đều sinh trưởng ở bên trong khe, cao chừng nửa thước, mỗi một gốc cây còn mọc lên hoa nhỏ màu lam. Một trận gió thổi qua, cỏ nhỏ màu lam liền lắc lư theo gió, giống như sóng biển, ngẫu nhiên lâu lâu, ở trong một ít đóa hoa còn xuất hiện hào quang lôi điện.
Khi đã vào đêm, hào quang lôi điện này ở trên cỏ thoạt nhìn rất chói mắt, nhìn qua phảng phất như có vô số hỏa hoa đang nhảy nhóc, dệt ra một mảnh mê ly sáng rọi.
Thấy một màn như vậy, Đường Kiếp mỉm cười, hắn lẩm bẩm nói:
- Lôi Linh Thảo… quả nhiên là Lôi Linh Thảo!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play