Hứa Diệu Nhiên nhìn thật sâu vào gã rồi nói:
- Hòa khí hai phái? Tẩy Nguyệt phái và Thiên Nhai Hải Các có hòa khí để nói sao? Nhiều nhất cũng chỉ là giao dịch lợi dụng lẫn nhau. Thế nào, thật sự nghĩ mượn địa bàn đảo Phong Ma của chúng ta dùng, liền nghĩ có thể coi nó như đất nhà mình sao?
Hai người lần đầu tiên gặp mặt, nói chuyện đã sặc mùi thuốc súng. Cơ Vô Cữu đứng bên cạnh vô cùng khẩn trương, nhưng lại không có cách nào cả, chỉ có thể nhìn về phía Nam Bách Thành nháy nháy mắt. Nhưng Nam Bách Thành cố tình coi như không thấy, chỉ nhìn chằm chằm Hứa Diệu Nhiên.
Năm đó Nam Bách Thành đóng tại phủ An Dương, cũng không biết đã trải qua bao nhiêu chuyện, là kẻ từng trải sành sỏi. Hiện tại thấy Hứa Diệu Nhiên tới, càng nghĩ càng thấy có vấn đề. Lúc này lại hoàn toàn không cố kỵ bối cảnh sau lưng nàng:
- Đáng tiếc, đảo Phong Ma là của Thiên Nhai Hải Các thật đấy, nhưng không phải là của Hứa cô nương người. Nơi này cũng có chủ sự, cô nương cho dù là môn hạ Vong Ưu, nhưng muốn quản chuyện này cũng có chút nhiều chuyện rồi đấy.
Lần này ngay cả Huyện chủ gã cũng không thèm gọi nữa.
Hứa Diệu Nhiên trừng mắt:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play