Một lời nói ra làm Vệ Đan Bách á khẩu không nói gì được, vị Lã Sư kia cũng cười liên tục mà gật đầu, Thị Mặc thì như rơi vào hầm băng, ngay cả Đường Kiếp cũng phải giật mình kinh ngạc.
Hắn hoàn toàn không nghĩ tới khi nghe đại ý nguyện của Thị Mặc, mà Trịnh Thư Phượng không động tâm chút nào, đây đúng là vượt qua dự liệu của hắn.
Trịnh Thư Phượng lại nói: - Đường Kiếp mặc dù không có ý muốn ở lại Vệ gia, nhưng lại rất thực tế, không hão huyền nói suông. Đúng là Vệ gia rất muốn có Thiên Tâm Cảnh nhưng vẫn còn xa vời, nếu lấy một danh ngạch để đổi một Thiên Tâm Cảnh thì cuộc buôn bán này ta lời to rồi
Vệ Đan Bách cũng cười, một danh ngạch đổi một Thiên Tâm Cảnh, tự nhiên là một vốn bốn lời rồi, hàng năm nhập vào học viện có cả hàng vạn người, mà nếu tính ra thì mỗi năm chưa hẳn có một Thiên Tâm Cảnh. Vậy nên lời hứa của Đường Kiếp có giá trị cực cao. Nghe thê tử nói có lý, hắn cũng gật đầu đồng ý.
Thị Mặc kêu to: - Ta không phục! thái thái, Đường Kiếp hắn là cái gì? Dựa vào cái gì mà có thể hỗ trợ thiếu gia tiến nhập Thiên Tâm Cảnh? Hắn ăn nói lung tung
- Bằng vào ta là Ngọc Môn ngũ chuyển, có đủ hay không? Đường Kiếp từ từ nói.
Lời vừa nói làm mọi người kinh sợ.
Trở lại buổi tối thời gian trước khi Cơ Tử Khiên rời đi.
Trong ngôi nhà gỗ nhỏ, Đường Kiếp nói với Vệ Điệp: - Ta đích thực có chuyện cần tứ tiểu thư hỗ trợ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT