Cho đến khi vào Tĩnh Tâm Viên, nhìn Đường Kiếp và Thị Mộng quét dọn phòng ở, sửa sang lại nhà cửa, chia linh chủng mới mua được, khai mở đất hoang, Vệ Thiên Xung đột nhiên hỏi: - Đường Kiếp, có phải ta khá vô dụng không?
- Sao tiểu thiếu gia lại hỏi như vậy?
- Người không nói ta cũng biết. Vệ Thiên Xung chán nản ngồi trên một cái ghế đá: - Trong mắt các ngươi, chẳng qua là ta có xuất thân khá hơn một chút, rời khỏi Vệ gia, thật ra ta chẳng khác gì rác rưởi, thậm chí nếu rời khỏi các ngươi, ta ngay cả sống cũng không nổi
Thị Mộng vội nói: - Tiểu thiếu gia ngàn vạn lần đừng nói như vậy. Ngài là thiếu gia, có chuyện gì cũng là chúng ta hầu hạ ngài, đó là việc nên làm.
- Ngươi đừng an ủi ta. Thị Mộng, ta không có hỏi ngươi, ta hỏi Đường Kiếp. Đường Kiếp ngươi sẽ không lừa ta, đúng không?
Đường Kiếp cười cười, đem linh chủng đã phân loại để sang một bên, đi tới bên cạnh Vệ Thiên Xung rồi ngồi xuống, đưa bàn tay trái của mình lên, đem một ngón tay bẻ về phía sau tạo thành một góc 90 độ đầy quái dị. Vệ Thiên Xung nhìn chăm chú như một thằng ngốc, Đường Kiếp hỏi y: - Người làm được không?
Vệ Thiên Xung lắc đầu.
Đường Kiếp nói: - Xem như một chút thiên phú nho nhỏ. Xương cốt của ta có độ vặn vẹo khác một chút so với người bình thường, tuy nhiên chẳng có tác dụng gì.
Vệ Thiên Xung chưa hiểu, Đường Kiếp đã nói: - Thật ra mỗi người đều có thiên phú của mình, chỉ có điều mọi người đều không dùng. Có loại thiên phú có tác dụng khá lớn, có lại lại gần như không có tác dụng gì. Trong mắt của ta,Vệ gia sinh ra tiểu thiếu gia ngươi liền giống như là thiên phú bẩm sinh của tiểu thiếu gia ngươi, hơn nữa còn là loại thiên phú khá hữu dụng. Như vậy, có thiên phú là sai sao?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play