Phó Anh chẳng thèm lý luận với hệ thống, cô dạo quanh quầy bán quà vặt của mình, vậy mà phát hiện có mấy người bình luận ở phần dưới hàng hoá:
Người sử dụng 1: “Não tôi bị úng mới có thể bỏ tiền ra mua cái đồ chơi quỷ này! Một viên thuốc không bao bì không dán nhãn, các người dám ăn sao? Tôi là không dám ăn nha!”
Người sử dụng 2: “Là ăn sao? Không phải nha, tôi hỏi phục vụ khách hàng nói là pha với nước rồi gội đầu.”
Người sử dụng 3: “Trời má! Tôi ăn! Tôi sẽ không bị trúng độc chứ???”
Người sử dụng 4: “Đáng ghét! Phục vụ khách hàng không để ý đến tôi, tôi gửi một ngàn cái tin nhắn, vì cái gì không để ý đến tôi??? Tôi muốn báo cáo cái cửa hàng này ăn cướp!”
Người sử dụng 5: “Các người đang nói cái gì đó? Chẳng lẽ có mình ta cảm thấy quỷ dị sao? Lúc mua tôi rõ ràng đã ghi sai địa chỉ, vậy mà sáng sớm hôm nay dậy, phát hiện thứ này lại xuất hiện trước của nhà tôi!!! Có phải tôi bị theo dõi không? Ô ô ô có phải là có quỷ hay không? Rất sợ hãi nha?”

Phó Anh đọc hết bình luận, chỉ cần tôi không trở về thì tôi liền không thấy được.
“Làm sao ngươi còn đưa sai địa chỉ?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play