Hai ngày sau, Phó Anh nhận được điện thoại của tổ chương trình , muốn thương lượng về vấn đề bồi thường.
Cuối cùng thì Khâu Đồ cùng với tổ chương trình cũng đã hoà giải thành công, đương nhiên số tiền bồi thường không nhiều như lúc trước nói, nhưng cũng là một con số khả quan.
Nghe nói bên phía đại ca ngoại trừ nhận được tiền bồi thường, còn hứa hẹn cho hắn làm dẫn chương trình cho mấy kỳ tiết mục mới. Đối với Trần Như Ngọc cũng nhận được mấy vai diễn quan trọng của phim truyền hình, còn đối với Lư Châu, sau khi hắn cầm tiền bồi thường, liền từ chối tham gia chương trình cùng với đóng phim.
“Tôi muốn trở về.”
Lúc đám người Phó Anh, đại ca, Trần Như Ngọc ở hậu trường, thì nghe được Lư Châu nói: “Tôi quyết định quay về sân đấu.”
Đám người đồng thời nhìn về phía chân của Lư Châu: “Anh… có thể chứ? Chân của anh khỏi rồi?”
Lư Châu vui vẻ mà gật đầu tiên tục, ánh mắt nhìn về phía Phó Anh còn thêm tia cảm kích, “Khỏi rồi! Khỏi hoàn toàn rồi! Cho đến bây giờ tôi cũng không dám tin, tôi thật sự khỏi rồi! Phó Anh, cảm ơn cô! Cô là người mà tôi phải cảm ơn suốt đời, đối với cô chỉ ít hơn mẹ tôi một chút thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play