Đúng lúc này, một vị lão phu nhân vô cùng tiều tụy khoác một giỏ rau đi qua trước quán trà.
“Ngươi nhìn thử Lưu thị này đi. Tướng công của nàng chính là đi làm đại đầu binh, cũng hơn mười năm rồi mà vẫn chưa trở lại, chỉ cần không bị ngốc đều biết là không trở về được nữa nhưng nàng vẫn không tin, luôn cảm thấy tướng công mình sẽ trở về.”
“Đây chính là tự mình lừa gạt mình, ngươi thậm chí cũng không cần biết tướng công nàng có tướng mạo như thế nào. Giống như những người càng không thoát ra được thì càng dễ bị lừa, ngươi nhìn cho kỹ này.”
Lưu Vạn nói xong liền xoa lên mặt mình một cái, lập tức một lão ăn mày tóc trắng xóa, quần áo tả tơi xuất hiện trước mặt Lý Hỏa Vượng.
“Coong” một tiếng, Lục Vạn cầm cái bát vừa bị gõ vỡ miệng run rẩy đi về phía lão phu nhân kia.
Bởi vì khoảng cách xa cho nên Lý Hỏa Vượng không nghe thấy hai người nói gì cả. Hắn chỉ thấy Lục Vạn thử nói mấy câu thăm dò vị lão phu nhân kia, ngay sao đó lão phu nhân buông tay ra thả rơi giỏ rau trên mặt đất, kích động nhào lên, gào khóc thảm thiết.
Cách xa lâu năm giờ mới gặp lại, hai người kích động chảy nước mắt, dựa sát nhau đi vào trong nhà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT