Thấy Bạch Linh Miểu đứng yên tại chỗ không trả lời lại, Lữ Tú Tài liền hành lễ với nàng rồi xoay người đi ra khỏi cửa phòng của Bạch Liên Giáo.
“Sư nương! Ngươi không cần khuyên ta đâu. Lữ Tú Tài ta quả thực không được trọng dụng gì nhưng nếu ta giết nhiều hơn một tên tín đồ Pháp Giáo thì ta cũng được coi như là hữu dụng rồi.”
Nghe thấy doanh trại phía xa xa vang lên từng trận tiếng trống chuẩn bị tập kết ra trại, Lữ Tú Tài hưng phấn kéo thanh kiếm Đồng Tiền lên trên lưng, vừa thanh xướng một đoạn hí khúc vừa chạy về phía bên kia.
“Công thành thân ta thuộc về cố hương, thất bại thì mệnh tang! Vì trả thù cho người thân là việc nên làm! Nắm trung trinh, một mình đi! Máu sôi trào, tràn đầy nhiệt!”
Nghe thấy lời ca của Lữ Tú Tài dần dần đi xa, trong lòng Bạch Linh Miểu bắt đầu có chút loạn. Nàng yên lặng xoay người lại đi vào trong chỗ sâu của cửa phòng.
Nơi này chính là nơi canh phòng nghiêm ngặt nhất, chỉ bởi vì nó cất giữ trân bảo quan trọng nhất của Bạch Liên Giáo.
Khi Bạch Linh Miểu đẩy một cánh cửa ra đi đến phía sau hai tấm bình phong, trước mặt nàng xuất hiện một đóa Bạch Liên màu trắng sáng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT