"Đúng là không có người chết đói, nhưng mà Lý sư huynh, huynh đừng quên Đại Lương hiện tại người không thể chết"
Cao Chí Kiến đóng cửa xe lại, bánh xe ngựa lại lăn.
Một lúc sau, chiếc xe lại dừng lại, khi cửa mở ra, khắp các góc phố toàn những người ăn xin gầy như que củi.
Chân tay họ gầy như chiếc đũa, bụng phình to, trông như những bóng ma chết đói trong mấy vở hí khúc. Những người này nằm la liệt trên mặt đất, không động đậy gì, một số thi thể đã bắt đầu thối rữa. Bên cạnh có một ông già kéo xe đẩy qua, chất những thi thể thối thối rữa nặng lên xe, chuẩn bị đưa đi đốt.
"Lý sư huynh, có lẽ huynh biết con người sinh ra khổng phải để làm ăn mày, năm xưa ăn mày ở Đại Lương không nhiều như vậy, họ trước đó đều là những người bình thường"
"Giá lương thực là cái gốc của trăm họ. Giá lương thực tăng thì vạn vật cũng tăng theo. Vạn vật càng tăng thì càng nhiều người ăn xin"
Nhìn mọi thứ bên ngoài cửa sổ xe, Lý Hỏa Vượng nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play