Lý Hỏa Vượng chưa kịp mở miệng nói gì, thì người đó đã há cái miệng lớn với lộ ra hai chiếc răng nanh một chiếc ở trên một chiếc ở dưới, và bắt đầu cất tiếng hát.
"Cái gì mà hoa đẹp, trăng tròn, người sống thọ, núi sông vạn dặm sầu biết bao!"
Hắn không cất tiếng hát thì vẫn tốt hơn, nhưng khi Lý Hỏa Vượng thấy thứ cổ quái kỳ dị này bắt đầu hát hí kịch, cảm giác kỳ quái ngày một rõ rệt hơn, điều đó khiến cho cơn đau đầu như búa bổ của hắn càng thêm nhức nhối.
"Mẹ kiếp, đây là cái quỷ gì!"
Ngay lúc Gia Cát Uyên cầm bút xông lên còn chưa kịp vẽ gì, đã thấy đối phương nằm xuống sau lưng mình, trực tiếp biến thành một bức chân dung trong bức tranh phong cảnh.
Khi Gia Cát Uyên đang đánh nhau phía trước, Lý Hỏa Vượng đột nhiên nghe thấy phía sau có động tĩnh mới, đó là tiếng khóc trầm mặc của một người phụ nữ nào đó.
Hắn vội quay đầu lại, chỉ thấy một người phụ nữ đầu to, tóc đen che mặt, quay lưng về phía hắn, lắc lắc hai ống tay áo màu trắng, tiếng hí kịch thê lương cũng theo đó mà vang lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT