“Hỏa Vượng, ngươi không cần bón cho ta, ta tự ăn được, ta cũng không tàn phế.
Dương Na giật lấy cái thìa trong tay Lý Hỏa Vượng, bưng bát xúc cháo tự ăn Sau khi ăn được hai thìa, nàng ngẩng đầu nhìn sang Lý Hỏa Vượng trước mặt nói:
“Hỏa Vượng, ngươi nhìn ta làm gì? Ngươi cũng ăn đi Lý Hỏa Vượng ngẩn người cười gật đầu, cũng ăn sáng cùng nàng.
“Tốt lắm, rất biết chăm sóc mà, trước đây ta còn lo lắng cơ, không ngờ đã coi thường ngươi rồi, trước đây ngươi từng học rồi à?"
Ngũ Kỳ đi vào hỏi.
Lý Hỏa Vượng lắc đầu, tiếp túc ăn cơm.
“Chưa từng học, chỉ là đã từng thấy nhiều khi còn ở trong viện, cho nên mới biết một chút. Dương Na hiện tại so với trước đó, rõ ràng đã hồng hào hơn rất nhiều, dạo này nàng không còn tự trách bản thân nữa, cảm xúc rõ ràng cũng ổn định hơn nhiều, ít nhất trong mắt người khác, nàng tốt hơn nhiều rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play