Sau cánh tay của Lý Tuế từ trong đạo bào chui ra, lần lượt vượt nhẹ lưng của Bạch Linh Miểu, nhẹ giọng thì thầm bên tai nàng an ủi.
Tuy trông Bạch Linh Miểu có vẻ kiên cường, nhưng Lý Tuế hiểu, đó đều là vì nàng phải gánh vác vị trí này, dù sao nàng chỉ mới qua mười tám tuổi, chuyện này không nên do nàng gánh vác.
Nếu cha của mình đã làm việc không đâu vào đâu, thì chẳng còn cách nào, chỉ đành để mình vậy.
Nhẹ nhàng an ủi một lúc sau, Bạch Linh Miểu rút người ra khỏi lòng Lý Tuế.
“Tuế Tuế, cảm ơn ngươi, nhưng cục diện hiện nay, chúng ta vẫn nên dồn tâm sức đối phó Thiên Trần Quốc thì hơn."
“Tại sao lại không được? Chúng ta không phải là cha, trong đầu chỉ có một chuyện này. Chẳng lẽ một người không thể cùng lúc làm hai việc sao?"
Bạch Linh Miểu lắc đầu, tháo dải lụa trắng trên mắt xuống, lau sạch nước mắt trên đôi mắt trắng dã.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play