Lý Hỏa Vượng theo bản năng nghiêng đầu nhìn lại, trông thấy hai chiếc xe cảnh sát phía trước, có mấy viên cảnh sát đang ngồi xổm, cầm súng lục, ngắm thẳng vào mình.
Lý Hỏa Vượng nhìn nhìn Tịch Nguyệt Thập Bát trong tay, lại nhìn bọn họ, trên mặt tỏ ra vẻ chế nhạo:
“Muốn dùng điệu bộ này để lừa ta sao? Giả mạo!! Tất cả đều là giả!!”
Nhìn thấy miếng thủy tinh dính máu lại lần nữa giơ lên, bé gái trong tay Lý Hỏa Vượng sợ hãi kêu lên, khóc lớn.
Ngay khi Lý Hỏa Vượng định kết liễu Tịch Nguyệt Thập Bát, một bóng người đột nhiên xuất hiện từ trong đám đông đang đứng xem, hai tay mở ra, chặn trước họng súng với vẻ đầy kiên định.
“Đừng bắn! Đừng bắn! Đó là con trai ta! Hắn...hắn từ nhỏ đã rất ngoan, hắn vì mắc bệnh mới thành ra như thế này, hãy để ta nói chuyện với hắn, được không? Hắn nghe lời ta, hắn nhất định sẽ nghe lời ta, hắn là một cậu bé ngoan và hiếu thảo.”
Nghe thấy giọng nói quen thuộc, Lý Hỏa Vượng lại sững sờ, hắn nhìn thấy mái tóc bạc trắng đang từ từ quay lại, thật là mẹ của hắn, Tôn Hiểu Cầm, mà bây giờ trông nàng vô cùng tiều tụy, so với trước già đi phải vài tuổi.
Nhìn con trai đứng sau hàng rào sắt nhà trẻ, Tôn Hiểu Cầm cố gắng nặn ra một nụ cười, nhưng cuối cùng nàng vẫn không thành công.
Những giọt nước mắt nóng hổi vài lần lăn dài trên mi trước khi chảy dài xuống.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play