Cuộn tranh kia vừa là động vừa là tĩnh, hắn định cố gắng hết sức dùng lời nói mà đối phương có thể hiểu để thử nói ra một chút.
"Phía sau mảnh ngọc bội kia, ở nơi có thể được gọi là Bạch Ngọc Kinh, ta đã nhìn thấy một số thứ, một số thứ mà ta không thể diễn tả được, chúng rất to, cũng rất...lạnh!!"
Giọng nói của Lý Hỏa Vượng khàn khàn và nặng nề, hơn nữa khi nói cũng bị ngắt quãng, trước sau lộn xộn.
Nói đến đây, ngay cả cơ thể của Lý Hỏa Vượng cũng bất giác bắt đầu run lên.
"Mọi người không nên đến đó...chỉ cần đến đó thì sẽ bị lấy đi, bị bọn chúng lấy đi những gì thuộc về chúng, con người được tạo ra từ chúng! Khi bị lấy đi hết không còn lại gì thì cũng sẽ giống như Đan Dương Tử vậy! Hoàn toàn biến mất!"
"Sau đó có thứ gì, trong Bạch Ngọc Kinh! Đang...hấp dẫn ta! Ta đi qua! Ta nhìn thấy cả thế giới! Ta cảm nhận được nó! Ta cảm giác được nó đang nghĩ gì!!"
Ngoại trừ bàn tay của Bạch Linh Miểu ra, đột nhiên có một đôi tay khác từ sau lưng chậm rãi đặt lên trán Lý Hỏa Vượng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play