Lý Hỏa Vượng dời tầm mắt nhìn xuống chân sư tử dưới tấm vải trắng, đập thẳng vào mắt hắn chính là một số cái chân trần đầy bùn đất.
Nếu nói thứ duy nhất có thể chống đỡ bên trên Vũ Sư thì chính là cái chân bên dưới tấm vải trắng, còn có cái tay chống đỡ mảnh vải trắng, dường như có cùng loại tiết tấu nào đó đang đồng thời nhảy múa.
Mỗi một lần nhảy múa và lắc lư thì bên trong tấm vải lớn cũng sẽ vang lên tiếng gậy gỗ gõ vào nhau, tựa như dùng làm nhạc đệm vậy.
“Lý sư huynh, không sao đâu, chuyện này từ nhỏ ta đã thấy rồi, lúc ấy cũng bị sợ quá khóc lên, sau này nhìn nhiều lần thì cũng dần quen rồi.”
Tôn Bảo Lộc mưu tính giúp Lý Hỏa Vượng xua tan đi băn khoăn.
Lý Hỏa Vượng cảnh giác dùng tay kéo mặt nạ đồng thau trên mặt mình, có gắng hết sức che chắn mặt mình lại càng nhiều càng tốt.
“Có lúc có thứ quen rồi, chưa chắc đã chắc chắn là an toàn, còn có, tại sao con sư tử này lại không có đầu?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT