Hắn không tin Chính Đức tự đưa tiễn người chết mà Hoàng đế cũng ở trong đô thành lại không biết tin. Hoàng đế đã không can thiệp vào vậy đồng nghĩa việc này ở trong mắt hắn là điều hiển nhiên.
Trước đây Lý Hỏa Vượng vẫn luôn cho rằng cả hai đều là tà giáo, nhưng sau khi hắn trải qua vô số chuyện, nhìn lại thì hắn mới tỉnh táo. Nếu xét việc làm hại người khác thì họ thậm chí không thể sánh bằng với đám cướp đường hay cướp sông được.
Vậy thì càng không cần phải nhắc tới An Từ am, nếu so sánh với những người kia, một đám ni cô đã nhiễm hết tham sân si kia chẳng khác nào Bồ Tát tại thế, sau lưng tỏa ra Phật quang chói lòa.
“Vậy La giáo các ngươi thì sao? Ngươi đã giết nhiều người như vậy, Giám Thiên Ti không tới tìm các ngươi hả?”
Lý Hỏa Vượng lấy mười chín viên Dương Thọ đan kia ra ngoài, xếp thành một hàng trước mặt Nguyên Anh Hàn Phù.
“Nói thì nói như vậy thôi, nhưng chỉ cần người tu hành tu luyện bình thường, thỉnh thoảng giết vài người, không chọc tới đám quan to hiển quý thì Giám Thiên Ti đều sẽ mở một mắt nhắm một mắt.”
“Haha.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play