Phía dưới chiếc mũi diều hâu của vị Lạt Ma là một đôi mắt đen láy tựa như không dính chút bụi trần nào, lúc này đây, hăn đang dùng cặp mắt đen láy ấy u ám nhìn chằm chằm Lý Hỏa Vượng.
Toàn bộ gương mặt của vị Lạt Ma nhìn vô cùng kì lạ, chỗ vàng chỗ đen lẫn lộn nhau, Lý Hỏa Vượng phải nhìn kĩ một lúc mới phát hiện, thật ra đó là những vết đồi mồi của người có tuổi.
Chỉ nhìn thôi Lý Hỏa Vượng cũng có thể nhận định đối phương không phải người tốt.
Vị Lạt Ma này bỗng nhiên giơ cánh tay phải gầy trơ xương như que củi của mình lên, một con kền kền già cỗi chẳng còn mấy cọng lông trên người bay xuống cánh tay ấy của hắn.
Không rõ vì sao khi nhìn thấy con kền kền này, Lý Hỏa Vượng liền nhớ tới đàn kền kền ăn thịt người lúc Bạch Linh Miểu và Nữ Nhân Sơn cùng xem Thiên Táng.
“Lý sư huynh, vị Lạt Ma này......”
Xuân Tiểu Mãn hoang mang giơ lục lạc lên, nàng ngập ngừng định nói lại thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT