Men theo con đường đầm lầy nhỉ đến buổi chiều, khi họ chui ra từ một rừng trúc thì khung cảnh trước mắt bỗng nhiên mở rộng thênh thang.
Màu vàng óng ánh của hạt lúa, gạo kê và cả cao lương nối dài thành một mảng tựa như đại dương bao la vàng óng với những cơn gió thổi nhẹ qua làm dập dềnh lên những gợn sóng trên mặt nước.
Những chấm đen nhỏ phía xa xa như những con kiến bé tí ti đang miệt mài dùng dùng lưỡi liềm trong tay thu hoạch những phiến kim sắc trước mặt.
“Đất của Đại Lương màu mỡ thật, ở quê nhà của bọn ta có khi mầy năm liền đều không được mùa như thế này.”
Quan sát toàn bộ mọi thứ trước mắt khiến đôi mắt Lữ Trạng Nguyên lúc này tràn ngập sự ngưỡng mộ.”
Cho dù người khác nghĩ thế nào thì dù sao trong mắt những người làm thuê kia, tất cả dường như chỉ là khoản tiền công hậu hĩnh, họ nườm nượp bắt đầu đi xuống phía dưới tìm chủ nhà thương lượng giá cả.
“Được mùa cũng tốt, như vậy bọn ta có thể mua lương thực với giá rẻ hơn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play