Ông lão gặt lúa mì thuê chạy đến bên con suối nhỏ, sau khi rửa sạch sẽ hai cái bát rồi, ông ta cười lộ ra hàm răng thiếu mất hai cái đưa bát đến trước mặt Lý Hỏa Vượng, ông ta nhìn ra Lý Hỏa Vượng là người có địa vị cao nhất ở trong đám người này.
Dường như ông ta muốn nói gì đó, nhưng ông ta ăn nói vụng về nên vẫn không dám nói ra lời nào cả, cuối cùng vẫn là Lý Hỏa Vượng mở miệng nói trước.
“Cụ à, Đại Lương nhiều ruộng như vậy mùa màng cũng bội thu, ngươi cũng lớn tuổi rồi mà còn phải ra đồng làm việc sao?”
“Đó...đó đều là ruộng của Chủ gia cả, có bội thu hơn nữa thì cũng là của họ chứ có liên quan gì đến ta, ta cũng không ăn được nửa hạt gạo.”
Ông lão gặt lúa mì thuê nói xong, dường như phá vỡ được sự ngăn cách giữa hai người, ông ta lại cười với Lý Hỏa Vượng:
“Đạo sĩ sư phó à, đa tạ bát cơm của các ngươi nha, nhiều mỡ quá luôn, ta ăn một bữa mà bằng ba bữa đó.”
“Khách sáo rồi, chỉ là một bữa cơm mà thôi, cụ cũng ở gần đây gặt lúa mì sao? Đã từng đến huyện Thất chưa?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play