Đối phương khiến Lý Hỏa Vượng có cảm giác lạnh trong lòng, tại sao hắn lại thản nhiên khi nói ra câu này như vậy chứ? Chẳng lẽ tất cả những người trong Giám Thiên Ti đều như thế ư?
Nói đến mấy người chết, Lý Hỏa Vượng cũng không đến nỗi oán giận nhiều cho lắm, hắn chỉ thấy hành động của đối phương rồi trong lòng cảnh giác lên mà thôi.
“Sau này bớt tiếp xúc với người này lại, nhất định phải cẩn thận một chút để tránh cho ta cũng có ngày biến thành những bách tính hôm nay đã trở thành đạo cụ diễn kịch.”
Thấy Lý Hỏa Vượng đứng im lặng, lông mày chữ nhất lên tiếng trước:
“Tại hạ Hồng Đại, người mượn đao, hạnh ngộ.”
Đây là lần đầu tiên Lý Hỏa Vượng nghe thấy cái từ người mượn đao này, nếu chỉ hiểu như trên mặt chữ thì người này là người mượn đao của người khác.
Nhưng người nọ đã có thể làm tiểu tốt của Giám Thiên Ti thì ba chữ này hoàn toàn không phải hiểu theo nghĩa trên mặt chữ, chắc chắn là có hàm nghĩa khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT