Trong phòng khách cổ trang tinh xảo và sáng sủa, Lý Hỏa Vượng kẹp một miếng thịt vịt kho tương bỏ vào trong miệng nhai nhai rồi nuốt xuống, hắn định đè xuống sự chán ghét vẫn chưa tiêu tán ở trong miệng.
Mặc dù cảm giác này rất khó chịu nhưng có thể sẽ khiến Thác Bạt Đan Thanh giảm bớt sự nghi ngờ về mình, vậy cũng coi như là đáng giá rồi.
Dù sao chí ít làm như vậy có thể khiến hắn hiểu tại sao mình lại đeo mặt nạ bằng đồng tiền.
Hơn nữa từ biểu cảm ngạc nhiên trên khuôn mặt hắn, Lý Hỏa Vượng biết rằng mình đoán đúng rồi. Cho dù hắn là người hiểu nhiều biết rộng nhưng hắn cũng chưa bao giờ nhìn thấy ai mọc xúc tu với con ngươi ở trong miệng.
Nhấp nhẹ một ngụm rượu, trong lòng Thác Bạt Đan Thanh vẫn còn sợ hãi mở miệng nói chuyện:
"Hiền đệ à, ta thấy ngươi đang tu luyện tà tu, ca ca ta nói nhiều hơn vài lời ngươi cũng đừng ghẻ lạnh nha. Công pháp tà tu này nếu có thể không luyện thì tốt nhất không nên luyện, nếu không ngươi thật sự không biết quay đầu lại thì cuối cùng là ngươi luyện nó hay là nó luyện ngươi."
Lý Hỏa Vượng cầm chén rượu lên chạm nhẹ vào chén rượu của Thác Bạt Đan Thanh:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT