Vừa nói lông mày của Bạch Linh Miểu vừa nhíu lại:
"Ta nhớ hình như con ngựa này bay lên được. Nó dẫn ta đến bên trong bức tranh chơi đùa, nơi đó vô cùng náo nhiệt, có rất nhiều người lớn trẻ em chơi với ta! Đúng! Nơi này còn có tranh!”
Bạch Linh Miểu như nghĩ đến điều gì chợt vội vàng xoay người lao vào trong bóng tối, những người khác nhìn thấy lập tức vô cùng hoảng sợ nhanh chóng chạy theo.
Còn đi chưa được mấy bước, bọn họ liền nhìn thấy Bạch Linh Miểu dừng lại trước một bức tường. Trên tường có tranh vẽ, nhưng tranh vẽ đều là từng đóa hoa sen trắng tinh khôi nở rộ trên mặt nước đen kịt, không có rất nhiều người như nàng đã nói trước đó.
“Rốt cuộc nơi này nơi này là nơi quỷ quái gì vậy?”
Lúc này Bạch Linh Miểu mới nhớ ra hình như trước đó Lý sư huynh đã nói với mình cái gì đó, dường như là nói người Bạch gia làm chuyện gì đó không tốt thì phải.
Chỉ là trước đó nàng hoàn toàn chấn động và tuyệt vọng khi biết tin cả nhà mình đều đã qua đời, cảm xúc của nàng gần như sụp đổ, hoàn toàn không chú ý đến những thứ này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT