Trong thoáng chốc, Lý Hỏa Vượng ngẩng lên nhìn phía trên đỉnh đầu, dường như mái vòm đen sì ấy đã bắt đầu nứt ra rồi, một con ngươi mờ mịt dường như còn lớn hơn cả mặt trời với cái đồng tử vừa dài vừa mảnh ở giữa chăm chú nhìn khung cảnh bên dưới qua vết nứt trên bầu trời.
Đó không phải Ba Hủy, Lý Hỏa Vượng có thể cảm nhận được Ba Hủy nhưng nó ở rất xa, nó vẫn đang ở Bạch Ngọc Kinh.
Con ngươi ấy tan ra rồi, Lý Hỏa Vượng lại cảm nhận được Ba Hủy, hoặc là lại nhìn thấy Ba Hủy.
Lần này hắn thấy trên cơ thể đối phương bắt đầu có một phần cảm nhận của mình.
Một cảm giác cực kỳ đau đớn từ trên trời giáng xuống, hòa vào làm một với cơn đau đớn của Lý Hỏa Vượng, đồng thời bắt đầu lan tỏa ra bốn bề xung quanh.
Rất nhanh sau đó toàn bộ mọi thứ xung quanh đều bị cảm giác đau nhức này bao trùm, cho dù là Bạch Linh Miểu hay những con người phiền nhiễu kia.
Cuối cùng đến cả cây cối, cả lớp đất đá lẫn không khí đều bắn đầu hơi run lên nhè nhẹ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT