“Ôi, sao ngươi vẫn không tin chữ. Quyển sách có nhắc tới việc Tâm Tố có thể tu chân ta đọc được ở trong vườn sách ở U Đô, Đại Tề đó. Nào, để tiểu sinh kể lại mọi chuyện từ đầu về sử sách Đại Lương và Đại Tề cho ngươi nghe.”
Lý Hỏa Vượng vội vàng duỗi tay ra ngăn lại, nếu như giảng giải từ đầu thì sợ rằng phải nói ba ngày ba đêm mất.
“Gia Cát huynh, không cần đâu, ngươi hãy nói tiếp theo chúng ta đi đâu, phải làm gì, muốn giết ai là được, ta đi theo ngươi.”
Khi thấy đối phương kháng cự như vậy, Gia Cát Uyên mới coi như thôi, trên mặt cũng tỏ vẻ tiếc nuối:
“Lý huynh, ngươi không hiếu học như vậy là không được đâu. Có câu biển học vô bờ, khổ luyện là con thuyền đưa về bến thành công. Cũng có câu nói người xưa học hỏi không tiếc nuối…”
Lý Hỏa Vượng cảm thấy bất đắc dĩ, đúng là chỉ có đặt sai tên chứ không có ngoại hiệu sai, cuối cùng Lý Hỏa Vượng cũng đã hiểu vì sao ngoại hiệu của đối phương là Thuyết Thư Nhân rồi.
“Gia Cát huynh, đám thái giám kia vẫn đang làm loạn triều đình Đại Tề, chúng ta cứ dông dài ở nơi này e là không được thích hợp lắm đâu nhỉ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play