Lý Hỏa Vượng nhìn về phía Lý Tuế lúc này, nhưng cái xúc tu nhúc nhích của nó được che đậy bởi một tấm áo tơi vô cùng kín đáo, còn phần đầu thì được che bởi một cái mũ rộng vành lớn có thêm tấm mạng chùm đen.
Nếu là người ngoài không rõ nội tình mà chỉ phán đoán qua vẻ bề ngoài, Lý Tuế mặc áo tơi lúc này nhìn trông giống một tên vừa lùn vừa béo ục ịch.
“Nếu nó không muốn chơi với ngươi thì ngươi chơi cái khác đi, đừng đi trêu ngươi nó.”
Trước kia cần Lý Tuế áp chế ảo giác trong tâm, nhưng giờ hắn không cần nữa nên nhất thời Lý Hỏa Vượng vẫn chưa biết cách xử lý nó thế nào.
Mặc kệ nó tự lực cánh sinh? Lý Hỏa Vượng thực sự không mở lời nổi, từ lúc nó có thần thức đến bây giờ đều do hắn dạy nó từng chữ từng chữ một, nếu nói không có tình cảm gì thì chắc chắn là giả rồi, cho dù nó chỉ là một thứ yêu tà trông vô cùng đáng sợ.
Dù trông nó rất rợn người nhưng tâm ý nó lại vô cùng thuần khiết, rất dễ bị người khác lừa. Ở thế giới này, Hắc Thái Tuế cũng được coi là một phương thuốc, nếu thực sự thả nó đi thì e rằng chẳng mấy chốc sẽ bị kẻ khác bắt đi mất.
“Sau khi vào thôn, dù thế nào ngươi cũng không được cởϊ áσ tơi trên người ra, cũng nhất định không được thò xúc tu ra bên ngoài để tránh dọa cho mọi người sợ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play