“Nếu lúc trước ta biết được một màn này thì có phải ta cũng không cần tự mình hại mình mời Đan Dương Tử đến rồi không?”
Sau khi nghĩ xong, Lý Hỏa Vượng cất đạo linh vào.
“Không được, mời Du lão gia cũng tốn tuổi thọ, mời một lần là ba tháng, nhiều Du lão gia xuất hiện như vậy, e là mời một lần đã phải giảm thọ mười năm rồi.”
Lý Hỏa Vượng chống thân cây, hơi lảo đảo về đường cũ.
Mới vừa đi đến ven đường đã thấy đám người kia và đám Lữ trạng nguyên đang tụ tập lại.
“Các vị, các vị nhìn thử đi, đây đều là những món đồ tốt nhất đó, nếu đồ bên trong mà tệ hay hỏng thì Chu Đức Hỉ ta sẽ chết không yên lành! Tổ tổng mười tám đời đều là súc sinh!”
Lý Hỏa Vượng đi qua xem thử mới phát hiện là người bán hàng rong đang nắm con lừa kéo xe, người nọ đang nói luyên thuyên, chào hàng với những người khác.
Bạch Linh Miểu đứng cạnh xe với nữ lông dài kia, do dự cầm một cái kim khâu.
“Thói đời ngày nay loạn như vậy, ngươi còn dám ra bán đồ à? Không sợ bị bọn cướp cướp hết ư?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT