“Ức hϊếp? Trước đây ngươi ở bệnh viện nào, ngay cả camera cũng không có, làm ăn cẩu thả vậy à?”
“Không phải chuyện lớn như ngươi nghĩ, chỉ là kiểu ức hϊếp như cướp miếng thịt lúc ăn cơm, trộm túi đồ ăn vặt của người nhà đưa đến, những việc nhỏ như này, bác sĩ có quản không?”
“Đừng thấy họ bị tâm thần, trong bệnh nhân tâm thần cũng có người tốt có người xấu, có những người rất hèn hạ, cảm thấy ăn được một miếng mà như được lợi lớn, bọn họ nhìn chuẩn người mắc chứng u uất hiền lành nhẫn nhịn, nếu là bệnh nhân tâm thần phân liệt, mắc chứng nóng nảy mức độ nặng, ngươi xem họ có dám động vào không?”
Ngô Thành gật đầu, lấy sổ ra, ghi chép nhanh lên đó.
“Cảm ơn, có những chi tiết, bác sĩ chúng ta thực sự không hiểu bằng bệnh nhân các ngươi, ta sẽ phản ánh tình hình mà ngươi nói lên cấp trên.”
“Ngươi phản ánh thì có tác dụng gì, nơi có con người chính là giang hồ, bệnh viện tâm thần cũng vậy, những chi tiết nhỏ này, các ngươi không quản hết được.”
Lý Hỏa Vượng trò chuyện với hắn, đã đến nhà ăn, hắn cầm khay cơm bên cạnh định đi lấy cơm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play