Vừa sang năm mới, trời còn rất lạnh, ở trong nước lạnh càng lạnh thấu xương cốt. Nhưng chút lạnh giá này chẳng là gì với Lý Hỏa Vượng từng trải dày kinh nghiệm.
Dưới một bến thuyền gỗ ồn ào tiếng người, Lý Hỏa Vượng với cơ thể lệch vị trí chìm cơ thể hư ảo có màu sắc xuống nước, cẩn thận thò vật thể trong suốt ra từ trong nước, nhìn về phía mục tiêu ở xa.
Ở đó có một tòa thuyền gỗ, sở dĩ nói là một tòa, chứ không phải một chiếc, là vì chiếc thuyền đó rất lớn, còn to hơn thuyền chiến mà Lý Hỏa Vượng thấy ở Hạnh Đảo.
Con thuyền to như cá mè hoa nằm trên mặt nước, kết hợp với thân thuyền một màu vàng gỗ, trông tràn đầy cảm giác áp bức như một tòa núi.
“Mải miết đuổi theo, cũng coi như ta đuổi kịp rồi! Hừ! Muốn chạy phải không, thấy tình hình không ổn, lập tức rời khỏi Đại Lương phải không? Không dễ vậy đâu!”
“Ta còn chưa tính món nợ ngươi và Hoàng Phủ Thiên Cương cùng mai phục ta đấy! Lý Tuế, chúng ta đi!”
Xúc tu của Lý Tuế thò ra từ chỗ vết thương của Lý Hỏa Vượng, nhanh chóng gạt tay trong mặt nước, đẩy hắn nhanh chóng lại gần về phía chiếc thuyền khổng lồ bằng phẳng cổ quái đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play