Chẳng mấy chốc, trong đại viện của Bạch gia, những người cùng nhau đi ra khỏi Thanh Phong Quán đều đến cả. Những người này đều có chút nghi hoặc không biết vì sao Lý Hỏa Vượng lại muốn tìm bọn họ.
Lý Hỏa Vượng liếc nhìn khuôn mặt của từng người một, hắn cầm lấy tờ giấy đã được vẽ sẵn bên cạnh lên, trên tờ giấy là một miếng ngọc bội hình tròn mà hắn vừa mới dùng bút lông vẽ ra.
"Từ Thanh Phong Quán đi ra, các ngươi có nhìn thấy trên người ta có miếng ngọc bội này không? Hay là nói các ngươi có ấn tượng gì với miếng ngọc bội này không?”
"Đây là cái gì? Ngọc bội? Ta chưa từng thấy qua, đây đâu phải là thứ mà những người như chúng ta có thể dùng nổi chứ."
"Đúng vậy, ta cũng muốn có nó, nếu có đã sớm đổi lộ phí trên đường rồi.”
Rất nhanh, từ trong miệng của những sư huynh đệ khác, Lý Hỏa Vượng nhận ra ký ức về miếng ngọc bội này không chỉ biến mất trong đầu của Bạch Linh Miểu mà còn biến mất khỏi tâm trí của tất cả mọi người.
"Sư phụ, miếng ngọc bội đó có quan trọng không? Ngươi làm mất nó ở đâu? Để ta tìm giúp người."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play