Đây là công việc của Triệu Ngũ, ở thôn Ngưu Tâm này cũng chi có hắn là được, gia đình hắn bán gạo, từ nhỏ đã lớn lên trong tiếng cạch cạch của bàn tính, luận về năng lực tính toán, thì không có ai so được với hắn.
Lúc trên đường, họ rất nghèo, vốn không có bao nhiêu tiền, Triệu Ngũ cũng không có gì phải tính toán.
Nhưng hiện giờ việc ăn uống chi tiêu của biết bao nhiêu ngươi của thôn Ngưu Tâm, bao nhiêu tiền bạc lương thực, giá trị của hắn liền được thể hiện ra.
Cả thôn Ngưu Tâm kiếm được bao nhiêu tiền, tiêu bao nhiêu tiền, tiêu vào việc gì, có bao nhiêu gạo cũ, mỗi năm cần bán bao nhiêu gạo cũ, tích trữ bao nhiêu gạo mới, hắn dùng bàn tính một lúc là ra.
Một mình làm công việc này rất mệt mỏi, nhưng Triệu Ngũ tình nguyện làm công việc này, bởi vì chỉ có như vậy, hắn mới có thể cảm thấy mình không phải là một kẻ bỏ đi.
“Bảy trăm viên trân châu? Cao Trí Kiên tặng nhiều trân châu như vậy làm gì, trong thôn cũng không có ai dùng đến.”
Triệu Ngũ lắc đầu, cầm bút ghi chép lại cẩn thận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT