Tiếng soàn soạt không ngừng, Ngưu Tam ngồi xổm trong đám đông, ôm bát cháo lớn sì sụp húp lấy húp để.
Cháo gạo cao lương loãng, trong đó còn có rau dại, cà rốt, khoai tây. Nhưng cho dù là vậy, Ngưu Tam cũng vừa khóc vừa ăn, thực sự quá thơm, cả đời này chưa từng được ăn thứ gì ngon như vậy. Thè dài lưỡi liếʍ sạch sẽ bên trong bát, Ngưu Tam đi ra từ trong đám đông, sợ bóng sợ gió đi về phía nồi cháo.
Tuy người gầy đến chẳng ra sao, nhưng Ngưu Tam cao lớn lập tức vẫn thu hút sự chú ý của hương binh bên cạnh.
“Làm gì thế hả! Đứng lại!”
Mấy hương binh thôn Ngưu Tâm dùng cây giáo dài chỉ vào Ngưu Tam, cất giọng nghiêm khắc nói.
Không trách được bọn họ nghiêm khắc, thực ra trong lòng họ cũng sợ, đang yên đang lành thì mọc đâu ra một đám nạn dân.
“Quan...quan gia, chẳng phải nói một người hai bát sao? Ta có thể lấy thêm một bát không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play