Sau khi Kỷ Lăng bị tàn phế, anh ta vẫn luôn trốn ở đây dưỡng thương, không ra khỏi cửa, cũng từ chối người ngoài đến thăm.
Lần này Kỷ Tinh Ngôn không báo trước mà đến thẳng.
Người anh hai ôn hòa nhã nhặn ngày nào giờ đây đã gầy đi trông thấy, hai má hõm sâu, khuôn mặt nhỏ đi một vòng khiến đôi mắt trông càng to hơn, ngồi trên xe lăn trông đơn độc lẻ loi.
"Người chăm sóc anh đâu rồi? Sao lại để anh ngồi một mình bên ngoài thế này?"
Kỷ Tinh Ngôn nhíu mày, y đi đến sau xe lăn. Kỷ Lăng mặt không biểu cảm gì, chỉ nói: "Anh tàn phế rồi, nhưng cũng chưa đến mức không có người thì không sống nổi."
Kỷ Tinh Ngôn cũng đã lâu không gặp Kỷ Lăng. Sau khi tàn phế, tính cách của Kỷ Lăng trở nên ngang ngược quái gở, đã mắng chửi đuổi đi không ít bảo mẫu, gần như mỗi tháng đổi người một lần.
Kỷ Lăng: "Sao em lại đột nhiên đến đây?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play