Thanh Vân nghe Thương Ngô trả lời xong, có chút vô ngữ. Hắn thực sự tò mò, vì sao Thương Ngô lại khoan dung với nàng đến vậy, hơn nữa không chỉ Thương Ngô, ngay cả các trưởng lão trong tông cũng thế. Đâu thể nào chỉ vì nàng nhỏ mà lại đối xử tốt như vậy chứ. Tuy rằng nàng không thể vận hành linh khí, nhưng sức chiến đấu lại cao đến đáng sợ, quả thật rất đặc biệt, nhưng cũng không đến mức khiến Thương Ngô phải chăm sóc nàng như thế. Chẳng lẽ, vị tiểu đồ đệ này còn có chỗ nào hơn người? Ánh mắt Thanh Vân xẹt qua một tia tìm tòi nghiên cứu. Không sao, tương lai còn dài, hắn có rất nhiều thời gian để tự mình khám phá.
Bên kia, Lăng Miểu đi dạo một vòng trong cấm địa, xác định bên trong không có nguy hiểm, liền tìm một khoảnh cỏ mềm xốp, tay gối sau đầu, an nhiên nằm xuống, tiện tay còn từ túi giới tử vớt ra một miếng bánh tùng gặm. Ngay sau đó, tiếng thét chói tai của Kim Diễm vang lên trong đầu nàng.
'Ban ngày ban mặt ngươi ngủ cái gì a! Mau dậy cho ta!'
Lăng Miểu đột nhiên mở to mắt, ngồi dậy. "A?"
Kim Diễm vô ngữ, 'A cái gì mà a, vừa vặn có thời gian có tinh lực, nơi này lại yên tĩnh, hai ngày này, cứ ở đây mà luyện đan đi. Ngươi chẳng lẽ định cứ dừng lại ở thượng phẩm sơ cấp mãi sao?'
Hơi thở Lăng Miểu khựng lại, 'Ngươi nói rất đúng, ta muốn ở nơi không người mà cuốn sống cuốn chết!'
Nàng mở túi giới tử ra, hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang bắt đầu tìm kiếm. Lật một lát, nàng lặng lẽ kéo túi giới tử lại gần một chút.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play