Với câu hỏi của Huyền Tứ, Lăng Miểu cũng tỏ vẻ không thể hiểu được, một bộ dạng vô cùng khó hiểu. “Ta có làm gì hắn đâu, rõ ràng là hắn trước kia mang theo một đám người bất ngờ tấn công cứ điểm của chúng ta, làm ta sợ chết khiếp.”
“Ta bị chấn động tâm lý nặng nề như vậy, cũng chỉ là lịch sự mà đánh hắn một chút, rồi thân thiết mà chôn hắn một lúc, sau đó bảo bọn họ viết giấy nợ, rồi thả người về thôi mà.”
“Ta làm vậy cũng đâu quá đáng, giấy nợ cũng là bọn họ tự nguyện viết cho ta đó chứ.”
Nàng nói, còn móc ra một xấp giấy nợ, vẫy vẫy khoe khoang với Huyền Tứ. “Hơn nữa ta mỗi người chỉ thu của bọn họ 300 linh thạch thượng phẩm thôi đấy!”
Nếu không có đá ghi hình ở đó, nhiều đôi mắt như vậy nhìn vào, nàng có thể chỉ thu ít như vậy sao? Nàng nhất định sẽ không chừa lại cho người ta thứ gì! Người ta đến cướp hang ổ của nàng cơ mà, nàng tổng không thể khách sáo mời người ta đi được!
Huyền Tứ: “……”
Huyền Tứ nhìn xấp giấy nợ trên tay nàng, rơi vào trầm tư. Tuy là vậy, nhưng như thế này còn không quá đáng sao? Người khác đang yên lành thi đấu, đột nhiên lại bị bắt viết giấy nợ, ai mà chịu nổi chứ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play